đẹp. Mới 9 giờ sáng, xe hoa chở chị Vân đã lăn bánh về phương trời Sài Gòn cách xa Bà Rịa những 100 cây số. Trưa hôm đó, lấy lý do bị cảm, Hoàn ở lì trong phòng, nằm dài trên giường cứ nhớ mãi nhớ miết đôi môi chị Vân, mái tóc dài của chị, tấm thân nõn nà ngà ngọc trắng hồng của chị. Hoàn vô tình luồn tay xuống gối nằm thì chợt đụng phải một tờ giấy gấp tư. Đinh ninh là thư của chị Vân viết để lại cho mình, Hoàn lật đật ngồi dậy và mở ngay tờ giấy ra xem. Trên tờ giấy có mấy chữ chị Vân viết