bé nguýt một cái dài về phía anh nó. – Anh… từ từ. Em đang làm quen với chị. Rồi nó đứng dậy, kéo cái ghế lại sát Hiền bắt đầu nói thì thầm. Bọn bạn tôi bắt đầu đánh mắt sang tôi như muốn hỏi thêm thông tin, tôi chỉ lắc đầu. Sau một loạt những tiếng thì thầm của hai chị em, bắt đầu có tiếng khúc khích của cả Hiền và Hoa. Tôi ngồi yên, cũng chợt nhớ ra chưa gọi đồ uống cho Hiền, tôi hỏi. – Em uống gì, Hiền? – Em xin ly nước.