Đấy, chỉ biết ơ thôi, nó đã quanh quảnh, quay ngay cái đít bước ra cửa đóng cái rầm, cảm giác nó đang giận dỗi lắm.
Tắm xong, mặc bộ quần áo lạ, nó vừa mua, còn chưa cắt mác, bước ra thì nó cũng vào. Nó ngồi thu gọn trên ghế, rồi chỉ vào cốc nước và bát phở.
Anh ăn đi, không đói.