Giận thì làm được gì chứ, mẹ cũng có lỗi trong chuyện này – nghĩ 1 lúc mẹ nói – Dù gì nó cũng xảy ra rồi, coi như đó là bí mật riêng của 2 mẹ con mình nhé! Tôi khoái quá, nhe răng cười, hành còn dính vào răng, mẹ phì cười. Lòng tôi thật nhẹ nhõm, cảm giác có tội biến đi đâu mất, tính trẻ con lại nổi dậy, tôi nói trêu mẹ: – Mẹ con mình còn nhiều bí mật lắm. hí hí. Mẹ lại lườm tôi mà nói: – À, nghiêm chỉnh được 1 tí thì lại nhố nhăng rồi, muốn ăn đòn hả. – Ấy, mẹ bình tĩnh, con đùa thôi