một bờ vai vững chãi. Thảo nào con Hiền nó cứ vào nhớ, ra mong. Hiền giật người thẳng lên, đẩy đầu cô Hồng ra khỏi vai tôi. – Cấm cô ngả vào đấy. Cô Hồng bật cười khanh khách, rồi đi sang bên phía Hiền. – Con bé này, cô nói rồi con phải tin tưởng người đàn ông của mình chứ. Rồi cô ghé sát vào tai Hiền. – Con phải trói người đàn ông này lại thật chặt, như cách cô dạy con ấy. Người đàn ông này, phụ nữ nào cũng mê. Không biết cô cố.