một cách vô thức. Tôi quơ tay sờ bím nàng. Trời ơi, nước đâu mà nhiều vậy, dầm dề cả ra đệm ghế. Bắt chức cảnh phim, tôi cũng quỵ chân trước nàng, tách hai đầu gối thành hình chữ V, kéo nàng về phía cạnh ghế cho dễ hành sự, banh hai mép bướm nàng ra, cắn và day day nhẹ vào chiếc cà vạt màu nâu sẫm, lồng lưỡi vào trong lỗ lìn. Nàng tựa đầu vào thành ghế, hai tay bám chặt đầu tôi, miệng thở dốc, mông hẩy liên hồi, hai chân cứ duỗi ra rồi.