tặng, tôi nghĩ. Tôi muốn mua kỷ niệm nàng một vật gì đó có giá trị một chút nhưng tìm mãi không có thứ đồ trang sức nào phù hợp. Nàng đeo chiếc bót đen bằng da cá sấu xịn rất đẹp, bàn tay trần trắng ngần, duyên dáng đặt lên chiếc bót ngay vị trí dây đeo, thướt tha đi hết quầy này sang quầy khác, thi thoảng trầm trồ khen ngợi khi thấy một vật nào đó vừa mắt. Tôi theo gót nàng như một bodyguard trung thành. Đột nhiên xuất hiện một cô nhân viên bận bộ.