vào đánh đến chết, nhưng hắn mặc kệ, môi hắn ngông cuồng xâm lấn môi Liên. Chống được miệng đời, chứ làm sao chống lại miệng người mình yêu, dù ghen và hận nhưng Liên vẫn không thể phủ nhận sự cuốn hút và ấm nồng trong nụ hôn của Hoàng, chẳng bao lâu thì nàng ngừng lại, mắt nhắm, môi khẽ lay đáp lại Hoàng… Nụ hôn pha màu ghen tuông, hờn giận, yêu thương, đau khổ và tiếc nuối, như mồi lửa châm vào bức màn ngăn cách mỏng manh… Bùng cháy… Bức màn tan biến… Môi kề.