rên sung sướng lặng xuống, răng nghiến chặt, đôi mắt thiên thần nhắm nghiền, nàng đang chịu đau đớn vì người yêu. Khi chiếc gậy ăn mày ngập lút cán, sợ nàng đau đớn nên thầy không nhấp nữa mà nằm phủ lên người nàng, chân duỗi thẳng, lên gân cứng đơ, chiếc gậy bắt đầu dật… dật… tinh khí phóng ồ ạt vào trong nàng. Lúc đó mông nàng trân lại không biết vì đau hay vì sung sướng. – Đau lắm à em? Vẫn trên bụng nàng, thầy âu yếm hỏi. – Nàng khẽ gật đầu, mắt ứa.